Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

Sợ

Không phải mình ko làm được, chỉ là có một chút sợ hãi. Sợ phải dấn thân vào một cuộc chiến gian khổ. Trước khi làm mình đã có cảm giác của sự thất bại. Thế nên trì hoãn hết lần này đến lần khác và tìm thứ khác để lấp vào. Thực ra học ở trường ko giúp nhiều cho sự nghiệp nhưng nó sẽ rèn luyện việc đối mặt với buồn chán. Mình cần 1 cái nhìn thư giãn hơn về việc học trong trường. Dù sao mình cũng có một quãng thời gian sinh viên ý  nghĩa, dù sao đây cũng là thời gian nhìn lại bản thân, thời gian để quyết định và học hỏi mà ko cần đến trường học. Không cần phải là trường học thì mới mang tới kiến thức, mình có thể tự học, song song với việc tự tìm hiểu môn mình học ở trường bằng sách mình thích. Quá trình học ko còn phụ thuộc vào sách vở và điểm số, mà là cho chính mình. Sự đau khổ, mất bình tĩnh và cảm xúc đã làm tôi thiếu tỉnh táo.
Tôi học được một bài học mới. Đó là phải tìm thấy khía cạnh tích cực trong một hoàn cảnh tiêu cực. Điều này ko phải để lừa phỉnh bản thân như kiểu "Hạt giống tâm hồn",. Nó giống như để bình tâm lại, để tìm ra cho mình một giải pháp, hoặc ít ra là có thể không rơi vào tình trạng bế tắc. Sự bình tâm như vậy mở ra các giải pháp và khiến cho mình ko rơi vào ngõ cụt và đánh mất quá nhiều thời gian. Đó là một dạng duy trì dòng chảy cảm xúc. Tập trung vào hơi thở.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét