Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

Lựa chọn

Một lần nữa trong đời, mình lại đứng giữa những lựa chọn khó khăn. Tất nhiên cuộc đời có nhiều lựa chọn nhưng có những lựa chọn làm thay đổi đường hướng của một con người và dẫn người đó đi đến những ngã rẽ. Mình đã từng phải đưa ra một lựa chọn trong một tình huống y hệt như thế 3 năm về trước. Lúc đó, mình cảm thấy trời đất như quay cuồng. Liệu điều này sẽ dẫn tôi tới đâu?

Ngã rẽ giờ đây là chọn con đường nào để đi sau tốt nghiệp. Mình có rất nhiều mơ ước và mong muốn thực hiện nó. Nhưng khó có thể làm hết được, phải hy sinh. Điều này làm cho bản thân như phân thành 2 mảnh. Đường nào cũng có lối đi nhưng đường nào cũng đầy hấp dẫn. Làm sao mình có thể lựa chọn được đây?

Sau những biến cố vừa qua, mình đã dần dần nhận ra được nhiều điều trong tính cách, những mặt mạnh, những giới hạn của cá nhân. Nó rất rõ ràng. Hiểu rõ mình là tốt nhưng nó cũng làm cho mình ko khỏi suy nghĩ. Làm sao khắc phục những giới hạn? Làm sao làm những công việc đúng với điểm mạnh? Làm sao sử dụng tính cách của mình như một bản sắc giúp mình đi lên trong cuộc sống đầy nhiễu nhương và thử thách sức chịu đựng?

Cho dù chọn con đường nào đi nữa, khó khăn là không thể tránh khỏi. Mình đã biết trước những điều này nhưng thực ra mình cũng đã không khỏi sốc. Người với người sao nhẫn tâm thế?

Hay là giờ học Digital để làm trước đi, rồi sau này có chuyển qua FMCG ko thì tính sau. :)

Nói chuyện học, dạo này mình cần tiền kinh khủng $_$. Mình phải làm cách nào đó để kiếm $ vì có quá nhiều chuyện cần phải dùng đến nó. Quá nhiều thứ cần phải dùng đến tiền. Tôi không còn có thể sống trong phạm vi số tiền được chu cấp nữa.

- Tiền học phí các khóa học của tôi xấp xỉ 20tr
- Tiền đi Aeisec xấp xỉ 2500$
- Tiền mua sách, tài liệu: khá nhiều và chưa thống kê được
- Tiền ngu cho những bài học và tự thực hành những gì mình sẽ học: Khoảng 6tr
- Tiền chi phí cho những vấn đề cá nhân

Quá nhiều thứ cần tiền, đa phần là tiền học. Tôi sẽ phải làm gì đó cho chuyện này. Không thể ngồi không được nữa.

Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

Sau những thăng trầm

Cuối cùng, sau những thăng trầm, tôi cũng nhận ra rằng họ đã đúng và tôi đã sai. Nhưng tất cả những cái sai ấy, những đau đớn tột cùng ấy làm cho tôi hiểu được sự sâu sắc của những điều họ nói. Cái cội rễ của BÊN TRONG đó mang một sự bình yên kì lạ. Tôi biết mình đã mạnh mẽ hơn. Tôi có thể đón nhận rất nhiều thứ ko hay, tôi đã bình tĩnh hơn trước những cơn sóng. Sau những đau đớn, căm phẫn, thất vọng đó, một con người khác hồi sinh, con người đó bình tĩnh và trưởng thành hơn, ít bị sốc hơn, mọi thứ nhẹ nhàng.
Chỉ có 1 điều tôi vẫn suy nghĩ, những  nét tính cách của tôi, cái nào là bản tính và cái nào là thứ có thể cải thiện được? Tôi phải làm gì tiếp theo?

Hỗn loạn

Trong những ngày này, tôi nhận ra nhiều thứ từ bản thân mình. Cái bí mật về bản thân bắt đầu hé mở cũng chính là lúc tôi sẽ phải đưa ra những quyết định. Thực chất có rất nhiều điều mơ hồ khi tôi nghĩ về mình nhưng bóng dáng của sự thật đang hé lộ dần. Tôi là một người như thế nào và tôi sẽ làm cách nào để tìm được con đường riêng thích hợp với mình.
Hỏi có nghĩa là tự trả lời. Làm, làm rồi sẽ biết cái nào hợp và cái nào ko hợp. Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, tính trách nhiệm sẽ ko để yên cho tôi muốn làm gì thì làm. Đành phải liều và chấp nhận những đau đớn đó thôi. Sống là những chuỗi ngày tranh đấu để làm người một cách đúng nghĩa. Mọi việc sẽ phải có cách giải quyết.
Nhưng thật sự mọi việc rất hỗn loạn. Bởi những gì tôi định làm liệu có mâu thuẫn với bản thân tôi ko? Tôi nên làm theo trái tim hay khối óc?
Thôi, làm đi rồi tính vậy :))

Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014

Mệt mỏi

Tôi chán những gì mình đang phải "học" ở trường.
Tôi chối bỏ nó bằng cách lao vào những trò vui.
Nhưng lại ko dùng thời gian đó để học cái mình cần.
Và những trò vui làm tôi nghiện ngập.
Phải làm sao?

Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

Patrick

Tôi đem ông bạn vào blog của mình. Ông bạn già của tôi. Một người gần 60 tuổi, mới li dị vợ và giờ đây ao ước 1 cuộc sống gia đình. Đang chơi vơi trong sự đơn độc. Nhiều khi tôi tự hỏi ko biết ông sẽ làm sao nhỉ? Đã gần 60, đến 1 đất nước xa xôi mở quán cafe, lập nghiệp từ đầu, tự tìm cho mình 1 người phụ nữ...Nhiều khi thấy thật sợ hãi...