Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

Ý nghĩ tạo nên hành động. Hành động biến thành thói quen. Thói quen đúc kết cá tính. Và cá tính xây dựng định mệnh

Thứ Tư, 23 tháng 5, 2012

Bước thêm một bước nữa


Trích blog của Alan Phan
Cách duy nhất để thành công trong bất cứ một hoàn cảnh nào, một công việc nào … là luôn luôn cố gắng vượt quá chỉ tiêu đòi hỏi nơi mình, luôn luôn dâng hiến nhiều hơn, từ sản phẩm đến dịch vụ, từ công việc đến xử thế, bất cứ trong hoàn cảnh nào. Đây là thói quen số một của mọi người thành công. Cách chắc nhất khiến con người trở thành hèn mọn là chỉ làm đủ việc mà con đã được trả lương để làm.

Đừng nghĩ rằng nếu con cho đi nhiều hơn con nhận là con bị lừa gạt. Giống như một quả lắc, con càng kéo về một phía thật xa, quả lắc sẽ dao động qua chiều đối diện gấp chục lần lực đẩy. Nếu ngày nay, con không nhận được phần mình, để càng lâu, phần của con sẽ sinh sôi nảy nở gấp trăm lần.
Nếu con không chịu bước đi một bước nữa, chỉ làm vừa đủ, là con đã tuyên án cho đời con một kiếp sống hèn mọn. Luật nhân quả và thừa trừ luôn luôn tuyệt đối. Trái chín mà ngày nay con hưởng thụ đã hiện diện trong cái nhân con vừa gieo trồng ngày hôm qua. Không bao giờ sai trật.

Luôn luôn bước thêm một bước nữa.

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

LŨ CHÚNG TA NGỦ TRÊN GIƯỜNG CHIẾU HẸP.
GIẤC MƠ CON ĐÈ NÁT CUỘC ĐỜI CON.

Tôi là ai?

Tôi biết mình là con người có một tính cách đặc biệt. Tôi là một con người rất đặc biệt.
Trách nhiệm nằm ở tôi. Tự do thuộc về tôi.

Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012

Alan Phan & Đăng Khoa

Chúng ta không tiên đoán tương lai. Chúng ta đang tạo dựng nó hằng ngày.
Hãy sẵn sàng chết để được tái sinh.
Hãy bỏ hết tất cả trước khi mọi thứ đã trở nên quá an toàn để có thể bỏ đi.
Rời bỏ sự an toàn ko phải để tìm một công việc hay một sự nghiệp, mà là tìm một đam mê trong đời.
 Tôi không suy nghĩ nhiều về những mất mát, và luôn tin cái gì chết đi sẽ hồi sinh. Nguy hiểm nhất không phải là sự chết mà là sự sống dật dờ như đã chết (zombies).
 Hạnh phúc nhất khi ngủ dậy thấy mình mạnh khỏe, suy nghĩ phải làm gì cho ngày hôm nay vui hơn.


Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Giống như vừa thức tỉnh khỏi cơn mê. Tìm thấy một niềm hy vọng mới.

Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

Tôi là kẻ điên, hay trong một cộng đồng toàn những người điên thì tôi là một trong số ít những người còn tỉnh táo?
"Chúng ta vẫn bàn cãi về những triết thuyết mà phần lớn nhân loại đã bỏ vào sọt rác. Trong lãnh vực kinh doanh, phần lớn các doanh nhân vẫn cho rằng bất động sản và khoáng sản là căn bản của mọi tài sản. Sản xuất gia công và chế biến nông sản vẫn chiếm một tỷ trọng rất lớn trong kim ngạch xuất khẩu. Một doanh nhân Trung Quốc đã mỉa mai với tôi khi đến thăm một khu công nghiệp của VN, “Họ đang cố học và làm những gì chúng tôi đang muốn quên”.(Alan Phan)

FO

Mình vui quá, vậy là mình đã tìm ra câu hỏi mà mình cần trả lời.

Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012

Hiện tại

Vào lúc này, trong đầu óc tôi, một ý thức rối ren choàng lấy tâm trạng. Tôi muốn hòa giải với chính nó, tôi ko muốn nó và  tôi cùng nhau đau khổ.  Tôi biết mình sẽ ko thể rời khỏi trường đại học và vì vậy, tôi sẽ tìm cách đi qua nó. Tôi sẽ tìm cho mình một con đường khác. Ko có gì là quá bi kịch trong lúc này, tôi ko muốn tự tạo thêm bi kịch cho mình nữa.
Vâng phục trước 1 sự đau khổ ko phải là hèn yếu. Tôi ko thể thay đổi nó, tôi vâng phục nó. Theo nhiều cách khác nhau, tôi sẽ làm cho mong ước của tôi trở thành sự thật. Bị hạn chế ở một điểm thì sẽ có đường thoát ra, phải luôn mạnh mẽ, luôn tin tưởng.
Người ta ko thể tìm đc lời giải ở tương  lai nếu ko hòa giải với khoảnh khắc hiện tại. Tôi tin vào hiện tại. Tôi tin tôi sẽ nỗ lực để hiện tại tốt hơn trong tương lai. Chấp nhận hiện tại, yêu thương hiện tại và rồi sẽ tìm ra phương pháp và làm mọi thứ để tương lai tốt đẹp hơn hiện tại. Từng giây phút trong hiện tại này tôi phải trân trọng vì tôi đang được sống. Tôi đang ở trong con người tôi và tôi cảm nhận sự sống đó ôm lấy mình.