Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Người Lớn

Bên trong một Người Lớn, cái tò mò về sự bí ẩn đã biến mất, chỉ còn lại sự mệt mỏi về những gì ko nắm bắt kịp.
Bên trong một Người Lớn, cái hăng say trong hành động một cách rủi ro đã biến mất, chỉ còn lại sự lo lắng về một nỗi sợ đánh mất.
Bên trong một Người Lớn, cái tươi đẹp dường như đang ko tìm thấy được, vì nó được nhìn nhận qua những tiêu chuẩn ko phải là của tuổi thơ.
Bên trong một Người Lớn, sự thật là thứ ít khi xuất hiện, ngay cả khi chỉ có một mình.
Bên trong một Người Lớn, sự chấp nhận cái mục ruỗng đã thành thông lệ, và thậm chí ko ý thức được về sự chấp nhận đó.
Bên trong một Người Lớn, điều đáng sợ ko phải là đi trong đêm tối mà là đi giữa ban ngày, với một khuôn mặt mà ai cũng biết, nhưng ko ai đi cùng.
Bên trong một Người Lớn, vấn đề ko phải là gắn vào như thế nào mà là gỡ ra như thế nào.
Bên trong một Người Lớn, ko có sự mong mỏi là ai sẽ cùng đối mặt, nhưng lại có sự mong mỏi một khả năng đối mặt tự lực.
Bên trong một Người Lớn, ko còn niềm vui của một đám tiệc, mà là sự mệt mỏi của việc nhận ra bản chất  của đám tiệc.
Bên trong một Người Lớn, sự cầu mong giúp đỡ ít hơn cái mong muốn nhìn thấy thực tiễn của sự thành công.
Bên trong một Người Lớn, dù ko nói ra nhưng lại thực sự mong ước tìm lại được một chút của Bên trong một Đứa Trẻ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét