Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

21

Tôi vừa đọc xong bài viết về du học. Thực ra ko phải đi du học mới như thế, mà tôi, một người sống ngay giữa trung tâm Sài Gòn cũng như thế. Tôi sợ hãi khi nhìn mọi người ai cũng có vẻ ổn cả, nhưng còn tôi sao lại thế này?
Tôi phát hiện ra một điều rằng, cuộc sống nó ko phải cố định. Và thực chất tôi phải chấp nhận vô định và khám phá. Tức là sống để trải nghiệm chứ ko phải để quen thuộc hay để cố định một môi trường. Tôi phải bỏ đi cái thói mong chờ sự cố định. Khám phá sự bí ẩn, sự thú vị, niềm vui, nỗi đau, và trạng thái cô đơn chồng chất.
Tuổi 21 cũng là một trải nghiệm. Tôi sẽ vững vàng đón nhận lấy trải nghiệm này. Cả nỗi đau, cả niềm vui, cả sự cô đơn chán chường, và tất nhiên có niềm hạnh phúc.
Như thế mới thực sự là sống chứ.

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Cô Đơn Đợi Chờ

Ngày đó sẽ đến.
Cái ngày mà mình được sống trong Tự Do. Cái ngày mà mình làm 1 con Người chân chính. Cái ngày mà mình thoát khỏi cái nền văn hóa đang bào mòn nội tâm mình. Ngày mà mình thoát khỏi những con người đó. Ngày mà mình được hòa vào dòng chảy đích thực.
Ngày đó sẽ đến.